Thứ Bảy, 6 tháng 3, 2010

Ngày 27 tháng hai

Con phải nhận chân rằng con có tự do để có thể bay vào cõi tâm linh tới những chiều cao vô tận. Nếu không, con chỉ như một con chim nhốt trong lồng, và cho dù cửa lồng có mở toang để nó có thể bay tự do đi đâu tùy ý, nó vẫn không nhận ra cái tự do của nó và cứ tiếp tục bay luẩn quẩn trong lồng, không đi tới đâu cả. Con có thể băng ngang qua tất cả cuộc đời của con như con chim kia, bị cầm tù và mù quáng - trừ ra con nhận biết sự tự do của con, con chấp nhận nó và con sử dụng nó như nó đáng được sử dụng, trong những lãnh vực của Thần Linh, ở đó không có một giới hạn nào, ranh giới hay rào cản nào để ngăn cản con.
Mọi con người đều có tự do, chỉ cần một điều là họ phải muốn nhận ra nó và giữ lấy nó. Tự do đó đã được trao phó cho con, nhưng con phải tiếp nhận nó trước khi con có thể sử dụng nó. Tại sao lại không chấp nhận tự do của mình ngay từ bây giờ, và ý thức rằng mình không phụ thuộc vào người nào hay cái gì cả, và mình có thể làm bất cứ điều gì mình muốn?

Không có nhận xét nào: