Thứ Ba, 2 tháng 3, 2010

Ngày 22 tháng hai

Con hãy là chính mình và đừng lo bắt chước ai cả. Phải có tất cả để làm nên một thế giới. Cha không muốn tất cả chúng con như nhau hết, giống như những hạt đậu trong quả đậu vậy. Cha cần chúng con phải khác nhau, mỗi người làm việc chuyên môn của mình và đóng vai trò riêng, bằng cách chan hòa thật sự trong tổng thể. Điều đó không có nghĩa là phải có sự lộn xộn hay sự bất bình bởi vì chúng con khác nhau. Có nhiều nhạc cụ khác nhau trong một bản hòa tấu, và mỗi nhạc cụ đều có đúng vị trí của nó trong tổng thể và hòa tan trong đó thật tuyệt diệu, khi nó tác động nhịp nhàng với nhau trong tổng thể đó. Chỉ khi nào những tâm hồn cá thể điều khiển riêng rẽ chiều hướng của mình, không cần nghĩ đến tổng thể, thì sự lộn xộn và cái lủng củng mới xuất hiện. Khi trái tim con ở đúng chỗ, khi con sống và làm việc với nhau vì ích lợi của tổng thể, chỉ lúc đó cái tốt nhất mới xuất hiện. Vì thế con đừng đấu tranh nữa, và hãy để mặc nó. Tất cả những gì con phải làm là hãy là con, và để cho mọi việc được triển nở.

Không có nhận xét nào: