Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2010

Ngày 23 tháng giêng

Tại sao lại để sang ngày mai cái mà hiện đang là gia tài thần thiêng của con ngày hôm nay? Cha đang ở trong con, còn gần hơn cả hơi thở của con, gần hơn cả tay và chân con nữa. Con có thể chấp nhận điều đó không? Hay con vẫn luôn nghi ngờ và tự hỏi không biết điều đó có thể được không? Đó là một điều mà mỗi người phải tự khám phá ra.
Người ta có thể nghe nói một lần rồi lại nghe một lần nữa, nhưng bao lâu người ta chưa sẵn sàng chấp nhận điều người ta nghe như một sự việc có thật và chưa nhận ra ở đó một điều kì diệu, thì điều đó chẳng có nghĩa gì. Hay là, đó chỉ là một giấc mơ tuyệt diệu và có lẽ một ngày nào đó, nó sẽ trở thành hiện thực. Biết bao thời giờ mất đi để nghi ngờ và không tin.
Chỉ khi nào con thấu hiểu được chân lý đó thì lúc đó chân lý mới cho con được tự do, không phải chỉ nghe nói về nó hay đọc những bài nói về nó. Chân lý phải sống, phải rung động và có thực chất trong con. Khi đó, nó làm cho con được tự do, một trí tuệ và một tinh thần tự do.

Không có nhận xét nào: