Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2009

Ngày 12 tháng giêng

Nếu một em bé đang tập đi mà té ngã, nó không thất vọng mà nó lại lồm cồm bò dậy và cố gắng, và rồi cố gắng nữa cho tới khi nó làm chủ được bước đi. Sự sống tâm linh cũng vậy đó. Con chớ bao giờ để cho thất bại bên ngoài khiến con nản lòng, không còn muốn bước tới trên con đường tâm linh. Nếu có té ngã, con hãy bò dậy một cách bình thản rồi tiếp tục đi. Con đừng ngồi ì đó mà than thân trách phận nói rằng mình không thể tiếp tục và cuộc sống khó khăn quá. Thái độ của con luôn phải dựa trên niềm thâm tín tuyệt đối trong con rằng, một khi đã đặt chân trên con đường tâm linh là con sẽ đạt tới đích bất kể những cản trở con sẽ gặp.
Con sẽ thấy là thời gian con ngồi thinh lặng một mình sẽ tích lũy cho con về mặt thiêng liêng và giúp con đương đầu với tất cả những gì xảy đến mà không do dự cũng không nao núng. Vì thế thời gian ngồi một mình với Cha mỗi buổi sáng sẽ giúp cho con có sức mạnh để đối phó với tất cả những gì mà ngày sống có thể đem lại.

Không có nhận xét nào: