Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012

Ngày 20 tháng mười một

"Con hãy bình an và nghỉ ngơi trong Tình Yêu của Cha!" Con vẫn thường nghe câu nói đó, và con tự hỏi sao còn phải nhắc lại như thế. Nó như nước chảy: rất nhẹ nhàng, và rất âm thầm nó mài mòn cái cũ rồi tìm ra một lối đi mới. Rồi nó cứ tiếp tục, tiếp tục xâm nhập từ từ vào trong con, mỗi lúc mỗi sâu hơn cho đến khi con cảm thấy đó là một phần thân thể của con. Nó sẽ không còn là những từ chữ nữa, nhưng nó sống động và rung cảm; vì tinh thể của nó hòa trong con, và con bắt gặp mình đang sống bằng nó và nghỉ ngơi trong Tình Yêu của Cha, chìm lặng trong một sự bình an tuyệt diệu.

Không có nhận xét nào: