Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

Ngày 7 tháng mười một

Con có biết làm thế nào để con có thể đóng góp phần của con cho tổng thể không? Con có cảm thấy là con đang hòa tan trong đó, hay con có cảm giác con đang đứng bên ngoài làm khán giả, và tự hỏi đâu là chỗ của mình? Tại sao con không đi thẳng tới và thấy ngay cái vị trí đặc biệt đó cuả con cho mau lẹ hơn? Một khi con đã cảm thấy mình là thành phần của cái tổng thể đó, con sẽ mong muốn cống hiến cách tốt nhất của con cho nó. Cha so sánh cái tiến trình này với đồng hồ treo tường, đầy vô số những bộ phận nhỏ. Môĩ thành phần nhỏ đó đều cần thiết để cái đồng hồ đó cho giờ thật đúng. Chính vì mỗi phần tử đều ở đúng vị trí cuả nó, chu toàn một phận sự đặc biệt, mà người ta có được giờ thật đúng. Moị tâm hồn đều tha thiết mình được mong ước, được người khác cần đến mình. Khi con cảm thấy người ta cần đến con, là con bắt đầu lớn lên, trổ hoa, sinh traí và cống hiến caí tốt nhất cuả mình. Con hãy luôn nhớ rằng Cha đang cần đên con. Con hãy môĩ ngày lại dâng mình cho Cha, để Cha có thể sử dụng con như Cha mong muốn. Và con hãy lớn lên về thể lực và tầm vóc!

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Ngày 6 tháng mười một

Thời đại này không phải tầm thường đâu. Con hãy nhìn ngắm sự triển nở của chương trình vĩ đại và rực rỡ của Cha! Đây là thời buổi của những đổi thay kỳ diệu nhất; vậy con hãy chuẩn bị cho mọi sự trong mọi lúc. Không có gì là ngẫu nhiên, cũng không gì là bất ngờ trong công cuộc tập hợp các tâm hồn trong lúc này để hướng về công trình to lớn của ngày mai. Có một chương trình rất chính xác đang được triển nở, con hãy cũng nở rộ với nó! Con đừng sợ gì, hãy thoát bỏ mọi sự sợ sệt. Hãy nhìn Bàn Tay của Cha trong mọi sự; hãy nhìn xem sự toàn hảo của tất cả, và hãy tạ ơn đến muôn đời! Con hãy sẵn sàng đồng ý chấp nhận những trách nhiệm của con. Cuộc đời này không phải cho những tâm hồn sợ trách nhiệm. Thời Mới này đòi hỏi sức mạnh, dũng cảm và nhiệt tình, cũng như một đức Tin và một niềm cậy trông vững chắc như đá tảng. Đây là một cuộc phiêu lưu diệu kỳ, và như vậy phải có tinh thần phiêu lưu để xông tới và xâm nhập vào nó. Con hãy tiến lên với tất cả những gì đang tới, một cách an bình và thanh thản, không một chút căng thẳng, bởi mọi sự đều rất, rất tốt.

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

Ngày 5 tháng mười một

Con hãy chấp nhận trở nên một với tất cả những gì đang sống! Hãy chấp nhận nên Một với Cha! Con đừng nhút nhát lẩn tránh, chẳng lẽ con lại cảm thấy mình không xứng đáng chấp nhận sự Hợp Nhất của chúng ta. Cảm nghĩ mình không xứng đáng, đó là cái phân chia chúng con khỏi Cha, là Tạo Hóa của chúng con. Từ quá xa xưa, người ta đã nói với con người rằng họ là những kẻ tội lỗi khốn khổ và họ không xứng đang được song hành và nói chuyện với Cha. Từ quá xa xưa họ tự tách rời khỏi Cha cho đến nỗi không còn nhận ra Cha nữa, không còn biết rằng Cha đang ở trong họ. Con hãy loại bỏ dứt khoát khỏi những quan niệm sai lầm đó về Cha. Cha là tình yêu, Cha đang ở trong con. Con hãy chấp nhận sự Hợp Nhất của chúng ta với niềm vui sướng. Hãy chấp nhận nó như một em bé, và đừng mất thì giờ và nghị lực để hiểu điều đó bằng cái đầu của con. Nếu con muốn tiếp cận với cuộc sống này một cách cho thông minh, con sẽ mất nhiều thì giờ và không còn biết gì về sự giản đơn, những đường lối của Cha thì đơn giản; con đừng biến nó thành phức tạp.

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

Ngày 4 tháng mười một

Con hãy mở mắt ra và luôn luôn ở trong tình trạng sẵn sàng. Con hãy nhìn ra bàn tay của Cha trong mọi sự và hãy tạ ơn muôn đời. Nếu con không ý tứ, con có thể dễ dàng không nhìn thấy cái đang ở ngay trước mặt con, hay đang ở ngay trong con. Có nhiều tâm hồn đi ngang qua cuộc đời mà như mù không thấy được những kỳ công đang ở xung quanh, mù không thấy được những phép lạ của thiên nhiên, và như vậy là cũng mù cho cả những phép lạ của cuộc đời. Khi con chú ý đến những vẻ đẹp, sự hài hòa, sự bình an và thanh thản trong mọi cái nhỏ bé xung quanh con, con sẽ thấy nhận thức đó lớn lên cho đến khi cả cuộc đời này trở nên một xứ sở của kỳ công và con ngang qua cuộc đời như một đứa trẻ, mở to mắt trước mọi sự đang xảy đến. Con sẽ không giữ một cái gì như cái đó đương nhiên là của con, nhưng con sẽ cám ơn cho mọi sự. Sự biết ơn luôn giữ cánh cửa mở rộng để cho những kỳ công càng tràn vào nhiều hơn; vậy con đừng bao giờ, đừng bao giờ quên cám ơn.

Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012

Ngày 3 tháng mười một

Con hãy bắt đầu ngày hôm nay với một trái tim tràn trề yêu thương, vui mừng và tri ân, được phấn chấn trong niềm vui được sống, được làm những công việc con đang làm, được ở nơi con đang ở; và con hãy nhìn xem những sự tốt lành đang trổ lên trong ngày hôm nay! Thật phúc thay cho những tâm hồn nhìn ra được những vẻ đẹp, niềm vui và sự hài hòa ở xung quanh mình và biết trân trọng nó. Và cũng phúc thay những tâm hồn nhìn nhận ra Cha trong mọi sự và mọi người, và biết tạ ơn cho mọi sự! Niềm vui như một hòn đá ném vào giữa vũng nước; những gợn sóng nhỏ mở rộng ra, mở rộng ra cho đến tận bờ của vũng nước; rồi lại trở về trung tâm của nó, đem niềm vui đến cho tất cả những gì nó gặp trên đường. Tình thương cũng như dầu thơm chữa lành mọi vết thương, mọi khổ đau, mọi nỗi buồn. Vậy con hãy yêu bằng tình yêu của Cha! Hãy yêu người có thể yêu được và cả những ai có vẻ bề ngoài khó thương nữa. Hãy yêu những tâm hồn không biết gì về ý nghĩa của tình yêu. Hãy yêu những ai mà con gọi là kẻ thù của con. Khi con tim tràn đầy tình yêu, con sẽ không còn biết đến kẻ thù. Tình yêu chính là nền tảng của đời sống tâm linh vậy.

Thứ Tư, 1 tháng 8, 2012

Ngày 2 tháng mười một

Khi người ta bắt đầu dạy cho con làm một cái gì, hoặc lái xe, hoặc bơi lội hay chơi một nhạc cụ nào đó, lúc đó con rất chăm chú tới từng động tác, từng hành động con phải làm. Con cố gắng sửa chữa từng chút rồi lại tiếp tục cho tới khi con làm chủ được chúng. Thế rồi con nhận thấy không cần phải nghĩ tới từng cử chỉ nữa, con cứ tự động mà làm; rồi con thấy hăng say và hứng khởi, bởi không còn phải là một cố gắng nữa. Đối với đời sống thiêng liêng cũng y như vậy. Khi nó đã bắt đầu là chính thành phần của con, con không còn cần ai phải nhắc nhở con nữa, để con có ý thức về Cha trong thâm tâm, Cha và Hiện Diện của Cha, bởi con đã hoàn toàn biết điều đó. Con cũng không cần phải hài hòa con với Cha, bởi con đã hòa hợp trong Cha. Điều đó đã thành tự nhiên đối với con như con thở vậy. Trong tình trạng đó, con biết rằng Cha đang ở trong con và con ở trong Cha, và chúng ta là Một.