Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Ngày 5 tháng tư

Khi một đứa bé bắt đầu đi, nó làm vài bước chập chững cho đến khi nó cảm thấy tin được mình, rồi dần dần, những bước đi của nó vững vàng hơn, chắc chắn hơn, cho đến khi nó bước đi thật vững chãi. Rồi nó tập chạy, tập nhảy; nhưng không thể đốt giai đoạn được.
Đối với đức Tin cũng vậy. Phải xây dựng từ từ; đức Tin không tự nhiên mà đến. Mỗi lần con thử thách niềm tin của con, con sẽ lớn lên, cho tới khi con có thể vượt ra khỏi những giới hạn của mình, và chỉ sống vì niềm tin, bởi sự an toàn của con đã ăn rễ sâu và được thiết lập trong Cha. Con biết rằng con có thể làm mọi sự với Cha, bởi chính Cha đang hoạt động trong con và qua con, và chính Cha hoàn tất mọi việc cho con, vì con không đủ khả năng làm được với sức riêng của con, vì con không đủ khả năng làm được với sức riêng của con. Con hãy luôn luôn nhận ra đâu là nguồn trợ lực cho con, cho sức lực của con, cho những cảm hứng của con và đừng quên cảm tạ cho những ơn đó. Con đừng coi mọi sự là đương nhiên, mà hãy nhận ra Bàn tay của Cha trong mọi sự!

Không có nhận xét nào: