Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

Ngày 12 tháng tư

Cha cần con được tự do, chứ không phải bị ràng trói bởi chính mình và bởi những lo toan cho bản thân. Con hãy trở nên như đứa trẻ, tự do và sung sướng, hãy sống trong cái hiện tại muôn đời. Con hãy cảm ơn cho tất cả những gì con đang có, những gì con đang tiếp nhận và những gì con sẽ còn tiếp nhận. Nghĩa là con đừng bao giờ ngưng cám ơn, bởi đó, là một thái độ tích cực đối với cuộc sống, mà cũng chính vì cám ơn mà những gì tốt đẹp nhất sẽ tuôn đến với con. Điều đó giúp con lòng trí luôn mở rộng, điều đó giúp cho tâm hồn con luôn vươn tới. Luôn luôn con sẽ gặp một cái gì đó để cảm ơn, và như thế con sẽ bắt đầu đếm ra những ơn lành đó, và nó cứ nhân lên mãi. Con phải ý thức là con được hạnh phúc đến mức nào, con cũng nhận thấy tất cả những gì của Cha là của con, những dự trữ dồi dào của Cha thì tràn trề và con không thiếu một cái gì. Mỗi thứ con cần thiết đều được ban tặng dồi dào và một cách tuyệt diệu, và trong tình trạng tâm hồn đó, con có thể cho, cho nữa và không bao giờ tính toán hơn thiệt, bởi con cho là con dọn chỗ để lãnh nhận hơn nữa.

Thứ Tư, 26 tháng 5, 2010

Ngày 11 tháng tư

Con đang ở trong thế gian nhưng con không thuộc về thế gian. Không cần phải để cho thế tục dìm con xuống. Con cứ thưởng thức nó nhưng đừng cố chiếm đoạt nó, và cũng đừng để nó chiếm đoạt con. Trong Thời Mới này, không cần phải mặc rách rưới và rắc tro lên đầu, hoặc đi khắp nơi tuyên xưng mình là kẻ tội lỗi khốn khổ, và không xứng đáng được gọi là con Cha yêu quý.
Lời dạy này thuộc về thời xưa rồi, nó sai, và không còn phải vậy nữa. Con hãy chấp nhận việc chúng ta là Một và Cha ở trong con. Con hãy tự cảm thấy mình thoát ra khỏi những tối tăm của lời dạy sai lầm đó, mà vươn tới ánh sáng vinh quang. Hãy để cho cái cũ lùi lại phía sau, và hãy để cho nó chết đi một cách tự nhiên. Con hãy đi vào cái mới, hãy tái sinh trong Thần Khí và Sự Thật, và hãy khám phá ra ý nghĩa của sự tự do đích thực.

Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

Ngày 10 tháng tư

Cuộc đời là cái mà con làm nên từ nó. Tại sao con không nhận ra cái tốt nhất trong mỗi hoàn cảnh và thưởng thức nó cho trọn vẹn, cho dù con đang ở đâu và đang làm gì? Con đừng bao giờ mất thời giờ và năng lực để mong ước được ở nơi khác và làm việc khác. Không phải bao giờ con cũng hiểu được tại sao con đang ở nơi con đang ở, nhưng con có thể tin chắc rằng cái đó có một lý do rất tốt lành và cả một bài học để học nữa. Con đừng chống lại nó, nhưng hãy khám phá ra bài học và hãy học đi cho nhanh để có thể tiến lên. Con không muốn đứng nguyên tại chỗ, có phải không?
Khi con không còn chống lại mà chỉ còn ngoan ngoãn học tập khi nào phải học, và đón nhận mọi sự như nó đến, lúc đó con sẽ thấy cuộc sống thoải mái hơn nhiều và, hơn thế, con còn ưa thích những thay đổi nữa; nó cứ tuôn chảy một cách đơn giản theo dòng đổi thay và triển nở cho hoàn hảo. Tại sao con lại không làm cũng như vậy.

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Ngày 9 tháng tư

Người ta không thể xây một lâu đài vĩ đại mà không có một nền móng vững chắc. Các con không thể thiết lập Trời mới và Đất mới mà không có tình yêu, tình yêu cho nhau và tình yêu cho Cha. Tình yêu, bắt đầu từ những việc nhỏ mọn trong cuộc sống rồi từ đó lan rộng ra. Con hãy gieo hạt tình yêu khắp nơi con đi, và hãy nhìn nó mọc lên và đơm bông kết trái. Những hạt yêu thương khi đã được gieo vãi, ngay cả trong những tâm hồn cứng cỏi nhất, sau cùng cũng sẽ mọc lên; điều đó có thể mất nhiều thời gian để được nảy mầm, nhưng nếu người ta chăm sóc chúng với một lòng hăng say yêu mến, chúng sẽ phải mọc lên thôi.
Vậy con đừng thất vọng về một người nào, con chỉ biết đổ vào đó tình thương và đừng cứng lòng. Thôi, con đừng cố gắng bào chữa cho chính mình nữa. Cũng đừng khiển trách ai khác. Con hãy dò xét chính trái tim con, hãy đặt mình vào sự trong sáng, và hãy tìm thấy sự an bình tuyệt hảo của con tim và thần trí. Như vậy con có thể đi khắp nơi, trong tự do và vui mừng thật sự, chiếu giãi tình yêu và luôn mãi tình yêu hơn nữa. Không bao giờ lại có thể có quá nhiều tình yêu. Con hãy để nó tuôn chảy tự do.

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Ngày 8 tháng tư

Con đừng dựa vào ai cả. Con không cần đến một chỗ dựa nào bên ngoài, cũng không cần phải được yên tâm chắc dạ, bởi con đã có tất cả trong đáy lòng rồi. Chính là sự an bình nội tâm mà mỗi người phải khát vọng, bình an đang ở đó, chỉ con để ra chút thì giờ để tìm kiếm nó. Con hãy giành thì giờ để nhìn xem sự thật, hay con đã chấp nhận tất cả những gì con nghe, thấy và đọc được mà không cần hiểu gì cả? Khi con hiểu biết một điều gì đó trong nội tâm, thì không gì và cũng không ai ở bên ngoài có thể lay chuyển nó được. Đó là điều rất thật cho con. Và nếu cả thế giới này có chống lại điều đó hay nói rằng con đã lầm, thì điều đó cũng không can chi. Con cũng có thể tiếp tục con đường của con một cách bình thản mà không bị rối trí hay chao đảo. Điều đó chính là sự vui mừng và bình an của sự hiểu biết trong nội tâm. Chính điều đó có thể cho con sự bình an vượt lên trên mọi hiểu biết.
Cho nên khi con có một nghi vấn nào đó, con hãy đi vào nội tâm và tìm kiếm sự thật, rồi Cha sẽ biểu lộ nó cho con, rồi con lại đi con đường của con trong an bình và cậy trông.

Thứ Hai, 17 tháng 5, 2010

Ngày 7 tháng tư

Chỉ khi nào lòng trí con nhẹ nhàng, con mới mở rộng tâm hồn và có khả năng đón nhận những cái mới xung quanh con và con mới có thể hòa vào với những tư tưởng mới, ý kiến mới và lối sống mới. Con hãy được chuẩn bị để nhìn cao hơn và xa hơn cái trước mắt, nhìn tới những chiều hướng cao hơn, những lãnh vực rộng lớn hơn, và con hãy thả bước trên những con đường của Thánh Thần. Có nhiều điều con có thể hiểu và chấp nhận bằng trực giác, còn lý luận trên những việc đó là vô ích, vậy tại sao lại mất thì giờ tìm hiểu với lý lẽ? Tại sao con không sẵn sàng để sống và hành động bằng trực giác và cảm hứng? Khi con làm như vậy, là con đang hoạt động trong tình trạng tâm hồn hướng thượng và con sẽ có khả năng đón nhận cái mới. Con trở thành một con kênh trong sáng để cái mới có thể triển nở trong và qua con.
Vậy con hãy nâng lòng lên từ cái tiêu cực lên cái tích cực, từ cái phá hoại lên cái xây dựng, từ nơi tối tăm lên đến ánh sáng, từ cái cũ kỹ lên cái mới toanh, thế rồi, con xem kìa, nó đang diễn biến như thế nào. Con sẽ thấy cái cũ biến đi hết, và đang hiện diện lên sự vinh quang của cái mới.

Thứ Sáu, 14 tháng 5, 2010

Ngày 6 tháng tư

Có nhiều sự việc nho nhỏ trong cuộc sống mỗi ngày, có thể dễ dàng đưa đến những bất bình và chia rẽ. Con hãy nâng lòng lên trên những sự việc đó, và kết hợp với những gì là quan trọng trong cuộc đời: Tình Yêu của con cho Cha, Tình Yêu của con cho nhau, sống và làm việc vì lợi ích của toàn thể, quên mình đi và cả những chuyện vụn vặt liên quan đến những sở thích hay những khó chịu cá nhân, nó thường diễn ra không ngừng. Chỉ khi nào một tâm hồn có cảm tính mạnh thì mới có cung cách cho đúng và từ chối dứt khoát không nhượng bộ, vì nếu không, sớm muộn gì cũng có cái phải đổ vỡ. Khi con kéo căng một sợi giây thun cho đến hết giới hạn của nó, thì hoặc là nó sẽ đứt, hoặc, nếu bất ngờ con buông nó ra, nó sẽ co mạnh lại và làm con đau. Nhưng nếu con để nó trở về vị trí cũ một cách nhẹ nhàng, nó sẽ không đứt và không làm đau gì cả. Tại sao con không mở lòng ra và từ từ lấy lại bình tĩnh? Tình thương và sự thông cảm luôn luôn giúp chúng ta san bằng mọi lối đi.

Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Ngày 5 tháng tư

Khi một đứa bé bắt đầu đi, nó làm vài bước chập chững cho đến khi nó cảm thấy tin được mình, rồi dần dần, những bước đi của nó vững vàng hơn, chắc chắn hơn, cho đến khi nó bước đi thật vững chãi. Rồi nó tập chạy, tập nhảy; nhưng không thể đốt giai đoạn được.
Đối với đức Tin cũng vậy. Phải xây dựng từ từ; đức Tin không tự nhiên mà đến. Mỗi lần con thử thách niềm tin của con, con sẽ lớn lên, cho tới khi con có thể vượt ra khỏi những giới hạn của mình, và chỉ sống vì niềm tin, bởi sự an toàn của con đã ăn rễ sâu và được thiết lập trong Cha. Con biết rằng con có thể làm mọi sự với Cha, bởi chính Cha đang hoạt động trong con và qua con, và chính Cha hoàn tất mọi việc cho con, vì con không đủ khả năng làm được với sức riêng của con, vì con không đủ khả năng làm được với sức riêng của con. Con hãy luôn luôn nhận ra đâu là nguồn trợ lực cho con, cho sức lực của con, cho những cảm hứng của con và đừng quên cảm tạ cho những ơn đó. Con đừng coi mọi sự là đương nhiên, mà hãy nhận ra Bàn tay của Cha trong mọi sự!

Thứ Tư, 12 tháng 5, 2010

Ngày 4 tháng tư

Trong cuộc đời con đang ở mức thang nào? Con có đang nằm bẹp ở dưới tận cùng và đang bắt đầu nhúc nhích leo lên chăng? Con có chấp nhận từ bỏ mọi sự trong cuộc đời con để đưa Cha lên hàng đầu, không phải vì con sợ, nhưng vì tình yêu sâu thẳm của con cho Cha, và lòng ham muốn làm theo ý Cha và bước theo con đường của Cha? Con có thể nói:"xin cho ý Cha nên trọn" và thật sự nghĩ như vậy, và sẵn sàng làm tất cả những gì Cha muốn con làm, dù cho điều đó coi như kỳ dị hay điên khùng trước mặt người đời?
Điều đó đòi phải có can đảm, hiểu biết và xác tin trong thâm tâm, như thế là không còn gì có thể làm con lay chuyển. Chỉ có những tâm hồn can trường mới có thể theo con đường thiêng liêng này. Chứ không thể có con đường này cho những tâm hồn chỉ biết theo ý mình và từ chối nghe Tiếng Cha. Không thể có lối tắt trong cuộc sống thiêng liêng này. Con phải tìm và tìm cho ra sự cứu chuộc cho chính bản thân mình.

Thứ Hai, 10 tháng 5, 2010

Ngày 3 tháng tư

Chìa khóa của niềm hạnh phúc và sự an bình của con thì ở đáy lòng con, ngay trong chính trái tim con và tinh thần của con. Cách con bắt đầu mỗi ngày là rất quan trọng, con có thể bắt đầu một ngày tốt hay xấu. Con có thể thức dậy, trái tim rộn ràng với một bài hát vui tươi và tri ân cho một ngày mới, cho niềm hạnh phúc được sống, cho việc kì diệu và đơn giản là sống và đang hòa hợp với nhịp điệu cuộc sống toàn diện. Con có thể hy vọng rằng ngày đang tới sẽ ban tặng cho con cái tốt đẹp nhất và con hãy đón nhận nó với tất cả tấm lòng.
Hoặc là con sẽ bắt đầu một ngày mới với tâm trạng bực bội, khó chịu và cau có. Con sẽ chịu trách nhiệm về cái mà hôm nay sẽ đem đến và một khi đã biết như thế thì trách nhiệm lại càng lớn hơn là khi không biết. Con không thể đổ trách nhiệm cho ai khác về tình trạng tâm linh của con. Mọi sự đều do con cả.

Thứ Năm, 6 tháng 5, 2010

Ngày 1 tháng tư

Mùa xuân đang đến yêu kiều và diễm lệ. Đây, mùa Xuân của Thời Mới, và nó cũng trải ra vô cùng tuyệt mỹ. Con cũng góp phần vào đó, và nó đem đến cho con một đời sống mới. Nó đem đến cho con một cảm giác tự do và hoàn toàn phó thác, cảm giác vượt qua được những lề lối cũ xưa và cầm tù, để mở lòng ra đón chào một chân trời mới rộng thênh thang, ở đó không còn một giới hạn nào. Con có cảm thấy mình lớn lên và lan tỏa khắp mọi phương trời, với một cảm giác là mọi sự có thể xảy đến bất cứ lúc nào. Con hãy như một người chạy đua đang ở vị trí khởi, sẵn sàng lao về phía trước đúng lúc tiếng còi của xuất hành viên thét lên. Biết bao sự việc đang diễn biến ngay lúc đó, nó ở mọi mức độ. Những thay đổi đang tiến hành và con đang góp phần vào, vậy con hãy theo dõi chúng. Con hãy sẵn sang thay đổi và hãy làm cho nhanh chóng, ở đúng nơi và đúng lúc. Con đừng ngần ngại, đừng đứng mãi ở phía sau. Hãy xâm nhập thẳng vào trong cái đang ở đúng vị trí của nó, một cách mau lẹ và vững chắc, với một niềm tin và một long cậy trông tuyệt đối.

Thứ Tư, 5 tháng 5, 2010

Ngày 2 tháng tư

Mọi cái đều có thời của nó. Con phải để Cha hướng dẫn cuộc đời con, cho con biết đâu là lúc tốt nhất và thời kỳ thuận tiện nhất, với một sự xác tín rõ ràng bên trong, và con có thể tiến lên nhanh chóng, tâm niệm trong lòng những điều Cha gợi ý với con , và lòng con tràn ngập một niềm tin cậy tuyệt đối.
Khi con được bình an trong tâm hồn, thì thời gian không còn nghĩa lý gì; chỉ khi con đau khổ và bực bội, con mới cảm thấy thời gian kéo dài ra, và con có cảm giác như một ngày trời như không bao giờ chấm dứt nữa. Khi con thích thú làm một việc gì, thì thời gian qua đi rất mau và con cầu mong cho thời gian cứ nhân lên mãi trong ngày đó.Điều quan trọng là con phải biết quý những gì con quyết tâm làm và thái độ của con đối với mọi việc phải cho đúng. Như thế con sẽ có thể làm được nhiều việc hơn nữa; làm với lòng mến, từ đó đi tới sự trọn hảo. Chớ gì sự trọn hảo là mục đích của con trong mọi giây phút. Khi con làm việc gì với lòng mến, con làm cho Cha.

Chủ Nhật, 2 tháng 5, 2010

Ngày 31 tháng ba

Khi con đã bước đi nhịp nhàng với cuộc sống, con sẽ thấy con đang tiến hành mọi việc đúng lúc. Tất cả những gì con phải làm để hòa mình vào, là phải dành thì giờ để đi vào cõi thinh lặng và tiếp xúc trực tiếp với Cha. Vì thế những giây phút an bình và yên lặng là một điều tối quan trọng cho con, quan trọng hơn con tưởng tượng nữa.
Một nhạc cụ khi nó không được lên giây cho đúng, tạo nên một sự bất hòa âm điệu; con cũng vậy và con không thể trở nên hòa điệu nếu con không dành thì giờ để giữ thinh lặng. Con không thể làm được điều đó nếu con lăng xăng trong mọi chuyện, cũng như một nhạc cụ không thể được lên giây khi người ta đang chơi nó. Chính trong thinh lặng mà những nốt nhạc mới có thể được lắng nghe và lên giây cho chính xác. Chính trong sự thinh lặng mà con có thể nghe được tiếng thì thầm nhỏ nhẹ của Cha và rồi Cha mới có thể nói với con điều con phải làm.