Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

Ngày 17 tháng ba

Con không thể hiểu biết mọi sự và khôn ngoan trong mọi việc nếu điều đó không được triển nở từ từ trong nội tâm con. Cuộc sống là một sự triển nở không ngừng. Khi con còn là một đứa trẻ, con đã phải học những bài học cơ bản. Khi con đưa tay gần vào lửa, người ta bảo con nóng đấy, coi chừng cháy. Nhưng nếu con không nghe theo, con cứ làm theo ý muốn của con và sờ vào lửa, con bị phỏng, rồi con thấy đau quá. Tuy vậy, con đã học được không nên sờ vào lửa. Trong cuộc sống thiêng liêng, con càng phải học những bài học cơ bản và, nếu con không thuộc những bài học đó, con sẽ hưởng những hậu quả của nó. Có một vài tâm hồn học rất mau và có thể sẵn sàng qua những bài học quan trọng hơn, cho đến khi sau cùng họ thấy mình hoàn toàn trong sự hài hòa đến nỗi họ không còn bài học nào để học nữa và cứ tuôn chảy với cuộc sống, hoàn toàn hiệp nhất với mọi sự. Đó là tình trạng tâm linh cuối cùng mà mọi con người phải đạt tới.

Không có nhận xét nào: